Chùm thơ của tác giả Chu Thị Hằng (Trăng Đầu Đông)- Hội viên CLB Thơ Hội VHDN Hải Phòng

TRỞ VỀ MIỀN QUÊ

Em về nhuộm nắng chiều thu

Nghe trong gió thoảng lời ru thủa nào

Lúa đồng vẫn hát lao xao

Thương con Ốc nhỏ bám vào bèo tây …

 

Em về gió chải tóc mây

Cột đôi bím tóc hây hây má hồng

Cải ngồng bát ngát bên sông

Gọi miền ký ức mênh mông tìm về

 

Cái thời của những đam mê

Cái thời mà vẫn chưa về trong nhau..

Sân đình ngóng trước chờ sau

Mơ ngày mộng ước trầu cau thắm tình

 

Sông xanh soi lại bóng hình

Bỏ buông vai diễn thấy mình thủa xưa

Ngả lòng đi giữa cơn mưa

Thu chiều nhuộm tím, tình vừa trong nhau .

.

TÌM VỀ

Hoàng hôn tím lặn chân mây

Bước chân chùn gối nơi đây tìm về

Chưa tròn vai diễn gánh hề

Bỏ buông mặt nạ bùa mê cõi đời.

 

Con về tìm lại khoảng trời

Ầu ơ… tiếng Mẹ một thời ấu thơ

Đời bao bão tố ai ngờ

Trở về bên Mẹ bến bờ bình an.

 

Dẫu qua bao cảnh cơ hàn

Lưng còng dấu hỏi, tóc làn khói sương

Vẫn đầy lòng Mẹ yêu thương

Mênh mang như sóng đại dương dâng trào!

 

Xa con nỗi nhớ cồn cào

Giấu trong lòng Mẹ thắt vào tâm can

Một đời vất vả gian nan

Đòn cong Mẹ gánh chẳng than, chẳng nề.

 

Mẹ là lối nhỏ con về

Ngả vào lòng Mẹ vỗ về yêu thương

Dù đi khắp nẻo muôn phương

Khắc hình dáng Mẹ cung đường chẳng xa.

 

Cuộc đời rộng lớn bao la

Lo toan gác lại, bỏ qua ngặt nghèo

Chỉ còn tình cảm mang theo

Trở về bên Mẹ, trong veo tiếng lòng!…

.

GỬI NHỚ MÙA HOA

Nhớ không anh một mùa hoa gạo đỏ

Cháy lưng trời tha thiết một niềm yêu

Chiều ven đê ngơ ngẩn ngắm cánh diều

Nhặt hoa rơi vương bao điều chưa nói..

 

Nửa câu hẹn … suốt một đời mong mỏi

Giọt nhớ giọt thương thấm mọi cung đường

Tháng ba về anh có thấy vấn vương

Nửa câu thương…hãy tìm về nơi ấy

 

Chốn quê xa theo dòng con nước chảy

Bên lở bên bồi nỗi nhớ đầy vơi

Có tình em ấp ủ suốt một đời

Tháng ba về ắp một trời thương nhớ !

.

DÁNG MẸ

Giọt Thu khẽ đậu trên cành

Vàng thêm chiếc lá mong manh trước thềm

Đêm qua sương muối ướt mềm

Thấm vào chát mặn, trĩu thêm lưng còng.

 

Vai gầy đời Mẹ gánh gồng

Bóng liêu xiêu gắng chặn giông bão đời

Nôi êm giọng Mẹ  ru hời

Quạt mo, gió Mẹ một đời theo con.

 

Vườn xưa chay chín vẫn còn

Cắt phơi từng lát, dẻo ngon Mẹ phần

Chổi cau buộc kết quét sân

Ra vào sớm tối bần thần ngóng con.

 

Thu về thân Mẹ héo hon

Tình yêu thương mãi vẫn còn bao la

Các con đi khắp gần xa

Dài thêm thương nhớ thiết tha nỗi lòng.

 

Mẹ gầy dấu hỏi lưng còng

Mắt mờ chân chậm, héo lòng tay khô

Bạc thêm mái tóc tiên cô

Nụ cười đôn hậu rạng thơ dáng chiều.

 

Mẹ ơi! Thương Mẹ thật nhiều

Ngả trong lòng mẹ mọi điều sẻ chia

Mong cho chiếc lá đừng lìa

Thu đi… Đông vẫn sáng tia nắng vàng!

.

HƯƠNG BƯỞI THÁNG BA

“Đêm qua hoa bưởi dậy thì”

Gió vội đem Xuân trở lại

Đâu đây mùi hương con gái

Vương trong năm tháng hao gầy

 

Em giấu tóc vào suối mây

Mơ về niềm yêu xưa  cũ

Xuân vẫn như lời nhắn nhủ

Yêu thương còn mãi mong chờ

 

Vẳng trong thổn thức tiếng thơ

Đâu đây dư âm ngày ấy

Hoa bưởi tháng ba thức dậy

Mênh mang hương gió say tình  !

“Đêm nay hoa bưởi dậy thì” câu thơ của nhà thơ Lê Phương Liên

 

.

Bài viết khác

Tác giả: minhtri